Con trai ra đời, thông minh và kháu khỉnh nên bà đặt tên cho cậu là Thạch Sanh. Chẳng được bao lâu sau, thì bà cũng bệnh nặng mà qua đời,từ đó Thạch Sanh sống một mình côi cút trong túp lều nhỏ dưới gốc đa, tài sản chỉ có một chiếc khố che thân và một chiếc rìu để đốn củi kiếm cơm. Năm Thạch Sanh 13 tuổi, Ngọc Hoàng sai người xuống dậy cho Thạch Sanh võ nghệ và nhiều phép thần thông biến hóa.
Một ngày nọ, có người bán rượu tên là Lý Thông đi ngang qua đó ghé lại nghỉ chân. Thấy Thạch Sanh hiền lành, khỏe mạnh lại mồ côi, Lý Thông ngẫm nghĩ: “Thạch Sanh khỏe mạnh lại khù khờ thế này, mang nó về nhà giúp việc chắc hẳn đỡ được bao nhiêu”. Hắn ngỏ ý kết nghĩa anh em với Thạch Sanh, Thạc Sanh thấy có người thương mình thì vui vẻ nhận lời. Kết nghĩa xong, Lý Thông mời Thạc Sanh về nhà ở để dễ bề lợi dụng.
Bấy giờ, trong vùng có một con trăn tinh thường bắt người ăn thịt, nhà vua đã bao lần cho quan quân vây đánh nhưng vì nó có nhiều phép thần thông nên không ai làm gì được. Nhà vua cũng truyền lệnh ai có thể giết được Trăn tinh sẽ có thưởng hậu hĩnh, đã rất nhiều anh hùng tráng sĩ từ các phương đến giết Trăn tinh nhưng đều bỏ mạng. Vua không biết làm gì để ngăn cản trăn tinh nên thỏa thuận sẽ xây miếu thờ và mỗi năm hiến tế cho nó một mạng người. Năm đó đến lượt Lý Thông đi hiến mạng. Mẹ con Lý Thông lo lắng không biết phải làm thế nào, Lý thông liền nghĩ ra âm mưu cho Thạch Sanh đi thế mạng. Chiều đó, Lý Thông làm một bữa cơm thịnh soạn, thấy Thạch Sanh đi đốn củi về, hắn ta gọi Thạch Sanh vào ngồi vừa uống rượu vừa ngon ngọt:
– Em này, em sống với ta đã lâu, anh em đã như keo sơn, hôm nay đến lượt anh đi canh miếu thờ, ngặt vì cất dở mẻ rượu, tối nay em đến miếu canh hộ cho anh, rồi đến sáng mai em về.
Thạch Sanh hiền lành, vội tin ngay:
– Được, anh cứ ở nhà lo việc nhà, em sẽ thay anh ra miếu thờ trông coi.
Đêm đến, Thạch Sanh đang ngồi canh miếu bỗng thấy gió thổi cây rung, không khí lạnh buốt, một con trăn tinh to lớn hiện ra giơ vuốt, nhe nanh hà hơi tóe lửa, lao tới định ăn thịt Thạch Sanh. Thạch Sanh bình tĩnh vung búa đánh nhau với trăn tinh, dùng các phép thần thông đã được dạy chiến đấu với chăn tinh, cuối cùng Thạch Sanh cũng giết được nó. Chàng chặt đầu Trăn tinh, đốt xác nó thì bỗng hiện ra một chiếc cung tên bằng vàng. Thạch Sanh mang cả cung cả đầu trăn hăng hái đi về.
Thấy Thạch Sanh trở về, mẹ con Lý Thông sợ hãi ngỡ là hồn Thạch Sanh về báo oán nên quỳ lạy khấn vái:
– Em à, em sống khôn chết thiêng, mai anh sẽ mua hương hoa khấn cho em, mong em sớm siêu thoát.
Vẫn thấy Thạch Sanh đập cửa:
– Em đây mà, em đã giết được trăn tinh rồi.
Các tin khác