Truyện: Bài học của vịt con
- Thứ sáu - 25/08/2017 22:07
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Vịt con có tật hay ngủ nướng, hôm đó mẹ vịt gọi mãi, Vịt mới chịu dậy.
|
-Vịt con ơi, dậy đi học nhanh nào, trễ rồi đó, hôm nào cũng ngủ nướng, hư quá.
-Tiêu rồi, tiêu thật rồi, lại tới trễ, thế nào cũng bị la cho mà coi
Mặt trời đã lên cao nên Vịt con đi học muộn, Vịt con bị cô giáo Thiên nga nhắc nhở nên xấu hổ lắm.
-Vịt con lại đến trễ nữa nhé. Không ngoan chút nào. Lần sau con không được đi trễ nữa nha.
Đúng lúc đó, mẹ Rùa đến lớp gặp cô Thiên nga.
-Xin lỗi, có phải lớp học của cô Thiên nga không ạ? Tôi là mẹ của rùa con, xin phép cô cho rùa con nghỉ học mấy hôm vì bị bệnh rất nặng.
-Bệnh nặng à? Hay là rùa con lười học, muốn ở nhà chơi nên mới thế?
- À, mình nghĩ ra cách này.
Ngày hôm sau, Vịt con chào mẹ đi học nhưng không đến trường, nó nghĩ bụng.
-Mình cứ đi chơi, hôm sau cô có hỏi thì nói dối là bị bệnh.
-Là lá la la, vui quá là vui, vui quá đi, vui quá đi
Vịt con tung tăng ra hồ nước chơi, hái hoa bắt bướm. Chẳng may nó dẫm phải con kiến càng.
- Ui da, ối! đau quá.
- Ai dẫm phải tôi thế này?
- Thôi chết mình đạp trúng vào cô kiến càng rồi. Cô ấy nổi tiếng hung dữ lắm, phải chuồn thôi.
- Cô…cô…kiến càng
- Đạp trúng cô mà không thèm xin lỗi à? Lại còn định bỏ chạy cơ.
- Cháu…cháu…
- Vậy thì cô sẽ phải đốt cho cháu một trận mới được.
- Chết nè…
- Cứu…cứu…
- Ủa, bạn cứu mình hả? Rùa con không sao chứ?
- Mình không sao.
Rùa con đã lấy mai đỡ cho bạn, còn thay Vịt xin lỗi cô kiến càng.
-Cô ơi, con xin lỗi cô, chắc bạn Vịt đã mắc phải lỗi sai hay không lễ phép với cô, mong cô tha lỗi cho bạn ấy.
Vịt con đã qua cơn sợ hãi, vội vàng.
-Con đã sai, con xin lỗi cô kiến càng
-Ừ biết nhận lỗi là tốt rồi, cô chỉ định dạy cho Vịt con một bài học thôi. Từ nay con phải nhớ ngoan ngoãn học tập Vịt con nha.
-Dạ.
-Cô đi đây, chào hai đứa nhé.
-Con chào cô, cảm ơn rùa con nhiều.
-Có gì đâu.
-À, mình nghe nói là bạn bị bệnh phải nghỉ học mà, sao không ở nhà nghỉ ngơi đi.
-Mình khỏe rồi, mình xin mẹ đến lớp, mình muốn đi học, gặp cô Thiên nga và các bạn lắm.
Nghe rùa con nói thế, Vịt vừa xấu hổ, vừa cảm phục
-Rùa con ơi, mình xấu hổ quá à. Mình thật là hư. Hôm nay mình nói dối mẹ, đã vậy còn trốn học nữa. Rùa con cho mình xin lỗi nha.
-Mình không sao, bạn biết lỗi là tốt rồi. Và chúng ta cùng đến lớp thôi.
-Đến trường mình sẽ xin lỗi cô Thiên nga.
-Chiều về, Vịt nhớ xin lỗi mẹ nữa nha.
-Mình hứa từ nay không lười học nữa, chăm chỉ như rùa con vậy đó.